Mọi người muốn mua tai nghe thẻ nhớ miễn phí trên Lazada không dễ lắm tải ứng dụng Lazada modxong nhập mã LAZADA150 khi mua món gì mà tiền dưới 150.000vnđ đều được hết. Mỗi tài khoản đc 1 lần mua nên mua hợp lí nhé. Mình tậu cái thẻ 8g thôi
BeMe 3.0.1 - Thiên Đường Giải Trí
Game Mạng Xã Hội với Khu giải trí, Công viên, Sàn nhạc, Bãi biển, Nhà riêng. Tham gia nhiều game: đánh bài, nông trại, các mini game khác cùng các hoạt động Bang hội, Kết hôn, Thi tài.
TOP GAME TẢI NHIỀU NHẤT
"Anh sẽ về, nhất định em phải đợi anh
nhé."
Anh ôm chặt lấy cô vào lòng, hôn lên
tóc cô và thì thầm nói.
Nép vào ngực anh, cô lặng lẽ gật đầu,
bao nhiêu điều muốn nói nhưng
không thể nói ra.
Nước mắt cô lăn dài trên má. Vậy là chỉ
cần trời sáng, chỉ cần đồng hồ cấtlên
9 tiếng
chuông lạnh lùng, anh sẽ xa cô và
chẳng để lại cho cô điều gì ngoài một
chữ ‘đợi’.
Anh, con nhà giàu, đẹp trai, sự nghiệp
sáng lạng được biết bao người ngưỡng
mộ. Cô,
chỉ là một đứa trẻ mồ côi, tứ cố vô
thân không nơi nương tựa, tươnglai
của cô chỉ có thể dựa vào tấm bằng
đại học còn chưa lấy được. Đơn nhiên
chuyện tình của họ cũng như bao
chuyện tình không môn đăng hộ đối
khác. Gia đình anh, bạn bè anh phản
đối và nhìn cô với ánh mắt khinh
thường. Khinh thường một con nhỏ
trèo cao không biết thân phận. Nhưng
tình yêu có bao giờ chịu thua số phận,
anh bất chấp tất cả để ở bên cô, sống
với cô. Cô đã từng hạnh phúc, đã từng
mơ và rồi giấc mơ ấy cũng tan vỡ.Bố
mẹ anh dùng đủ mọi cách bắt anhra
nước ngoài, thậm chí là dùng cả sức
khỏe và mạng sống của họ.
Anh đầu hàng số phận và ra đi. Cô
không trách, cũng không thể trách
điều gì cả, nếu
giữa tình yêu và bố mẹ thứ anh chỉ có
thể mất là tình yêu.
Nhìn bóng lưng anh đi xa dần, cô
khuỵu xuống đất, nấc lên không thành
tiếng. Chỗ dựa duy nhất của cô, người
thân yêu duy nhất của cô đã đi. Giờ
đây cô lại chỉ có một mình.
***
4 năm, đối với một số người trôi qua
thật nhanh, nhưng đối với anh đólà
quãng thời gian dài dường như vô tận.
Bốn năm, giờ đây anh đã có được tất
cả những gì mà một con người thành
đạt cần có. Nhưng tình yêu của anh thì
đã mất và có thể mãi mãi không thể
tìm lại được. Khi anh đi cô đã hứa sẽ
đợi anh, vậy mà tất cả những gì cô có
thể làm là bặt vô âm tín rồi chỉ sau2
năm anh nghe tin cô lấy chồng. Một
người chồng giàu có, lớn tuổi và có thể
cho cô tất cả những gì cô muốn. Anh
đã không muốn tin nhưng không thể
liên lạc với cô để hỏi rõ mọi chuyện.
Anh đau khổ, dằn vặt, chờ đợi, cho tới
một ngày một tấm thiệp cưới được gởi
tới cho anh và tên cô nghiễm nhiên
nằm trên đó. Anh đã tin và bắt đầu
chấp nhận. Giờ đây khi quay trở lại,
mong ước duy nhất của anh là tìmcô
để nhìn thấy cô thật sự hạnh phúc….
Và đó cũng là lần cuối anh muốn gặp
cô.
***
Khi những chiếc lá đã bắt đầu ngả
màu vàng, khi mà thời tiết đã bắt đầu
trở lạnh, cô vội vã khoác lên mình
chiếc áo ấm dày, với tay kéo chiếc mũ
sụp xuống che đi gương mặt mình.
Cô nhanh tay vơ lấy những tờ tiền
vươn vãi trên tấm gra giường nhàu nhĩ
và bước vội ra khỏi khách sạn. Cô cứ
cúi mặt đi, đi rất nhanh như để lẩn
trốn ánh mắt dè bỉu của mọi người.
Cũng có thể chẳng ai nhìn cô đâu,
nhưng một khi đã sai trái thì cảm giác
bị người khác khinh rẻ luôn bám theo
mình. Vô tình, lúc cô bước đi, một
người nhìn thấy cô và sửng sờ làm rơi
chiếc cốc rượu.
Anh đứng phắt dậy, đẩy bàn và chạy
theo bóng dáng người phụ nữ kia. Có
thể cách ăn mặc, trang điểm lòe loẹt và
chiếc mũ che đi gần hết khuôn mặt
nhưng với anh, hình ảnh của cô đã in
đậm trong kí ức nên không thể nào
anh không nhận ra cô. Chạy nhưng
điên cuồng về phía trước, anh thấy cô
đứng lặng lẽ bên cột đèn đường, ánh
đèn hắt lên người cô một cách mờ ảo.
Anh định chạy tới níu lấy tay cô nhưng
rồi một chiếc xe sang trọng trờ tới, cô
bước lên xe một cách lạnh lùng vàkhi
chạy lướt qua anh, anh thấy người đàn
ông trên xe bắt đầu nhào tới kéo áo cô
như một con thú, điên cuồng. Chết
lặng…. đây đâu phải là viễn cảnh anh
từng nghĩ tới.
Người chồng của cô kia ư? hạnh phúc
của cô là kia ư? vậy cô đến khách sạn
để làm gì? Bao nhiêu câu hỏi dằn vặt
anh, bao nhiêu nghi ngờ dồn nén
trong anh bộc phát khiến anh không
sao trả lời cho chính mình được. Cầm
trên tay những tờ tiền xanh nhạt cô
nhẹ nhàng vuốt thẳng nó một cách
cẩn thận và yêu chiều. Với một số
người đây là đồng tiền bẩn thỉu nhưng
với cô đây là tất cả những hi vọng cô
có thể gom lại để mua lấy một hạnh
phúc mong manh. Cầm xấp giấy được
thám tử đưa cho mình, nhìn gương
mặt cô hiện rõ trên tờ giấy phẳng phiu
đó…. Anh bỗng thấy lợm người, tờgiấy
trắng trong tay, khuôn mặt tươi cười
của cô khiến anh cảm thấy thật buồn
nôn. Thì ra đây chính là con đường cô
đã chọn, nhơ nhớp và đáng khinhlàm
sao.
Cô vẫn đứng lặng lẽ trên vỉa hè để chờ
người khách tối nay. Chiếc váy đỏ nhẹ
nhàng ôm lấy cô làm cô thật nổi bật,
vẻ nổi bật đó được đổi lại nhờ ánh mắt
soi mói của người đi đường. Khẽ nhếch
môi, chính cô còn khinh mình nữalà….
Nụ cười của cô chợt tắt ngấm khi nhìn
người đang đứng trước mặt mình.
Anh nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo
tăm tối nhất. Trong trí nhớ của cô anh
luôn nhìn cô
ấm áp và dường như hiểu ra mọi
chuyện cô bất ngờ cười lớn, cười thật
to nhưng đuôi mắt đã ươn ướt từlúc
nào. Nắm tay cô kéo lên xe, anh lái
như điên tới một nơi vắng vẻ….
Sau giây phút yên lặng để anh và cô
nhìn nhau, tìm ở nhau những điểm gì
thay đổi sau từng ấy năm xa cách và
thoáng giật mình khi cả hai cùng nhận
ra rằng anh vẫn vậy nhưng cô đã thay
đổi gần như hoàn toàn.
"Anh nghe nói em đã lấy chồng, vậy
chồng em đâu?" anh lạnh lùng nhìn cô
rồi cất giọng.
"Em thì nghe nói anh đã lấy vợ, vậy vợ
anh đâu mà để anh đi tìm ‘gái’ thế
này?" cô nheo mắt hỏi ngược lại anh.
Anh sửng sờ nhìn cô. Trò đùa gì thế
này?
Nhíu mày nhìn cô, anh không thể thốt
lê